người đọc truyện
người đọc truyện

Phóng tác là gì? Giữa “giữ” và “buông” trong sáng tạo nghệ thuật

“Thầy bói xem voi” – mỗi ông thầy chỉ được sờ một bộ phận đã vội vàng phán xét về con vật khổng lồ. Phóng tác đôi khi cũng vậy, như thể “xem voi” qua lăng kính của riêng mình, “giữ” lại cái hồn cốt, “buông” đi những chi tiết rườm rà. Vậy rốt cuộc, Phóng Tác Là Gì? Làm sao để “giữ” mà không “cầm tù”, “buông” mà không “đánh rơi” giá trị nguyên bản? Hãy cùng Lalaigi.edu.vn khám phá nhé!

Ý nghĩa của Phóng tác: Khi Tiếng Lòng Lên Tiếng

Phóng tác, nghe tựa phiêu bồng như chính cái cách nó mang đến một hơi thở mới cho tác phẩm gốc. Nó không đơn thuần là “sao chép”, càng không phải “biến tấu” tùy hứng. Phóng tác là sự kết hợp tinh tế giữa “giữ” và “buông”, giữa tôn trọng và sáng tạo.

người đọc truyệnngười đọc truyện

Trong văn học dân gian, ông cha ta đã “phóng tác” biết bao câu chuyện. Từ tích trăm trứng nở trăm con của mẹ Âu Cơ, người nghệ nhân đã thổi hồn vào đó, tạo nên truyền thuyết “Con Rồng cháu Tiên” đầy tự hào. Hay như chuyện “Tấm Cám”, được kể bằng nhiều dị bản khác nhau, mỗi phiên bản đều mang màu sắc vùng miền độc đáo. Ấy chính là minh chứng rõ nét nhất cho sức sống mãnh liệt của phóng tác trong dòng chảy văn hóa.

Phóng tác – Giải Mã Bí Ẩn

Nói một cách đơn giản, phóng tác là quá trình “chuyển thể” một tác phẩm từ loại hình nghệ thuật này sang loại hình nghệ thuật khác, hoặc từ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ khác. Mấu chốt nằm ở việc “bắt hồn” tinh thần của tác phẩm gốc, đồng thời thỏa sức sáng tạo, thêm thắt những chi tiết mới mẻ, phù hợp với bối cảnh, văn hóa của đối tượng tiếp nhận.

Ví dụ, vở chèo “Quan Âm Thị Kính” phóng tác từ truyện thơ “Thị Kính” của Chu Mạnh Trinh, đã khéo léo lồng ghép âm nhạc, diễn xuất để khắc họa sâu sắc bi kịch của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Hay bộ phim “Kiều” của đạo diễn Mai Thu Huyền, dựa trên tác phẩm “Truyện Kiều” của đại thi hào Nguyễn Du, đã “gây bão” dư luận với những góc nhìn mới mẻ, táo bạo.

Phóng tác và những “người anh em” dễ gây nhầm lẫn

Nhiều người thường nhầm lẫn phóng tác với chuyển thể, cải biên. Thực chất, chúng đều là những hình thức sáng tạo dựa trên tác phẩm gốc, nhưng có những điểm khác biệt:

  • Chuyển thể: Giữ nguyên cốt truyện, chỉ thay đổi hình thức thể hiện.
  • Cải biên: Thay đổi một phần nội dung, tình tiết, có thể thêm thắt nhân vật mới.
  • Phóng tác: Có thể thay đổi cả về hình thức, nội dung, thậm chí là thêm bớt nhân vật, miễn sao vẫn giữ được cái “hồn” của tác phẩm gốc.

một cặp đôi đang xem kịch rối nướcmột cặp đôi đang xem kịch rối nước

“Bắt mạch” phóng tác qua lăng kính tâm linh

Người xưa quan niệm, vạn vật đều có linh hồn. Phóng tác một tác phẩm cũng như tiếp nhận một linh hồn mới, cần có sự đồng cảm, thấu hiểu sâu sắc. Nếu chỉ chăm chăm vào việc “sao chép”, e rằng sẽ tạo ra một sản phẩm “xác không hồn”.

Khi nào cần phóng tác?

Phóng tác phát huy tác dụng khi:

  • Làm mới tác phẩm kinh điển: Giúp các tác phẩm kinh điển đến gần hơn với công chúng hiện đại, đặc biệt là giới trẻ.
  • Phổ biến tác phẩm đến nhiều đối tượng: Dịch thuật, chuyển thể sang ngôn ngữ, loại hình nghệ thuật khác giúp tác phẩm tiếp cận nhiều đối tượng hơn.
  • Gửi gắm thông điệp ý nghĩa: Nghệ sĩ có thể mượn tác phẩm gốc để gửi gắm thông điệp, quan điểm cá nhân về cuộc sống, con người.

Phóng tác – Nghệ thuật của sự cân bằng

Phóng tác là con dao hai lưỡi. Thành công của nó phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, trong đó quan trọng nhất là sự tinh tế, khéo léo của người nghệ sĩ.

Bạn muốn tìm hiểu thêm về các loại hình nghệ thuật khác? Hãy khám phá bài viết về thuyền tắc, lấy kiểu, hay lưu ông trên Lalaigi.edu.vn!

Lời kết

Phóng tác, suy cho cùng, là hành trình tìm kiếm tiếng nói riêng trên nền tảng sẵn có. Hy vọng bài viết đã giúp bạn hiểu rõ hơn về phóng tác là gì. Hãy luôn là người tiếp nhận thông tin một cách có chọn lọc, để trân trọng giá trị của cả tác phẩm gốc lẫn tác phẩm phóng tác.

Đừng quên để lại bình luận và chia sẻ bài viết nếu bạn thấy hữu ích nhé!